Home » Archives for 2012
Jennifer Phạm xuất hiện cực sexy sau đám cưới
06:36 |"Bà mẹ một con" không quên khoe nhan sắc lộng lẫy, vòng một căng tròn, lưng trần gợi cảm và vòng eo thon gọn.
Tối qua (21/12), Jennifer Phạm bất ngờ xuất hiện trong một event ở TP.HCM với vai trò MC. Dường như chưa kịp dành thời gian nghỉ ngơi hay đi tuần trăng mật sau đám cưới vào ngày 19/12 vừa qua,Jennifer Phạm đã vội vã trở lại với công việc quen thuộc của mình. Mặc dù không có ông xã Đức Hảitháp tùng đến event nhưng nụ cười rạng rỡ, tràn ngập hạnh phúc luôn hiện hữu trên gương mặt xinh đẹp của cô.
Trong bộ đầm đen sang trọng, "bà mẹ một con" Jennifer khoe vòng một căng tròn, lưng trần gợi cảm và vòng eo thon gọn, dập tắt mọi nghi án bụng bầu trước khi cưới cách đây ít ngày.
Jennifer Phạm một mình đi dự event sau khi tái hôn

Cô đảm nhận vai trò MC

Nụ cười hạnh phúc của "bà mẹ một con"

Đầy gợi cảm với bộ đầm sexy khoe sắc bên Trà My Nexttop
Psy được dựng bản sao bằng tuyết ở Trung Quốc
08:05 |Thêm tin nam ca sĩ "Gangnam Style" được fan New York chào đón nồng nhiệt nữa.
Mới đây, ngôi sao quốc tế Psy bất ngờ phát hiện mình có một “bản sao” bằng tuyết ở Trung Quốc. Giọng ca Gangnam Style chia sẻ một bức ảnh kèm lời nhắn: "Psy luôn có lý do để tìm kiếm những bức ảnh. Tại Cáp Nhĩ Tân, Trung Quốc - có một người tuyết Psy!"
Người tuyết trong bức ảnh được đặt tại trung tâm của khu Cáp Nhĩ Tân Plaza ở Trung Quốc, và dường như được dựng bởi một nghệ sĩ chuyên nghiệp. Nổi bật với chiếc kính mát mang thương hiệu Psy và hai tay đang mô phỏng lại điệu "nhảy ngựa" nổi tiếng, “bản sao tuyết” của Psy khiến người ta không khỏi bật cười. Một lần nữa, netizen lại thấy ngưỡng mộ sự nổi tiếng của Psy ở nước ngoài.
Ngoài ra, trong chương trình Infinity Challenge phát sóng gần đây, nam diễn viên No Hong Chul đã thực sự được chứng kiến mức độ nổi tiếng của Psy trên toàn thế giới khi cùng nam ca sĩ đến New York.
Bấy giờ, khi cả 2 tới quảng trường Thời đại, nhiều người dân đã nhận ra Psy và vỗ tay tán thưởng. Ngay lập tức, Psy bị vây quanh bởi đám đông fan New York và bận rộn với việc chụp hình kỉ niệm cũng như cho chữ kí.
Krystal (f(x), Ji Young (Kara) rủ nhau học cùng trường đại học
06:35 |Hai cô gái dự định cùng theo học tại trường đại học Sungkyunkwan.
Krystal (f(x)) và Ji Young (Kara) đang lên kế hoạch học đại học và theo thông báo, cả hai sẽ cùng nhập học tại trường Sungkyunkwan vào ngày 8/12/2013. Họ sẽ cùng học với những ngôi sao khác như UEE, Joo Won và Song Joong Ki.
Đại diện công ty quản lý của 2 sao nữ trẻ tiết lộ trên Star News: “Thành viên trẻ nhất của Kara và F(x)đang nóng lòng được đi học đại học. Cả hai sẽ đều nhập học tại trường đào tạo nghệ thuật với chuyên khoa diễn xuất. Các bạn sẽ được thấy khả năng diễn xuất của họ trong thời gian tới”.
Cuối tháng trước, Krystal đã được 2 trường đại học mời gọi đó là Sungkyunkwan và Hanyang. Sau khi trao đổi ý kiến cùng công ty quản lý và gia đình, Krystal đã quyết định theo học tại trường Sungkyunkwan. Kang Ji Young cũng có quyết định tương tự khi đỗ vào trường Sungkyunkwan hồi tháng trước.
Thôi miên liệu pháp
10:29 |Thôi miên liệu pháp
Một bà nọ mắc chứng rối loạn tuần hoàn chữa trị bằng nhiều loại thuốc men mãi không khỏi. Nghe nói bệnh này có thể điều trị bằng thôi miên, bà cũng thử xem sao.
Ông thày thôi miên nhìn xoáy sâu vào mắt bệnh nhân và bảo:
- Bà hãy nhắc lại từng lời tôi nói: "Tôi đã khỏi bệnh! Đã khỏi bệnh!"
Người bệnh mừng rỡ reo lên:
- Tôi đã khỏi bệnh!
- Bà phải trả tôi 500 đôla! - Ông thày thôi miên nói.
Bà bệnh nhân liền nhìn sâu vào mắt người vừa điều trị cho mình, niệm thần chú:
- Tôi đã trả tiền rồi. Thày hãy nói theo: "Vâng! Bà đã trả tiền rồi!".
Lần này thì đúng
Đêm trước khi đi khám tuyển nghĩa vụ quân sự, một chàng thanh niên được đám bạn kể cho một mẹo nhỏ để trốn lính.
“Một anh chàng đi khám tuyển được bác sĩ kiểm tra mắt. Ông bác sĩ chỉ vào bàn và hỏi: - - Chữ gì đây?
Anh kia ngơ ngác:
- Chữ nào cơ?
- Ở dòng này.
- Dòng nào cơ?
- Đây, ở trên bàn.
- Thế cái bàn nào?
Và anh chàng được tuyên bố là không thích hợp với công việc, rất đúng ý anh ta.
Nghe vậy, anh chàng sắp sửa tòng quân quyết định sẽ lặp lại trò ma giáo đó với bác sĩ khám bệnh. Khi kiểm tra mắt, bác sĩ hỏi:
- Bây giờ cậu hãy chỉ cho tôi chữ ở trên bàn.
Anh ta ngạc nhiên hỏi:
- Bàn nào cơ? Chẳng có cái bàn nào ở đây cả!
- Anh nói đúng. - Bác sĩ nhận xét. - Anh đã thấy rõ là không có cái bàn nào cả. Anh đã được nhận vào quân đội.
Tin vịt: Cười 24H tuyển ông già Noel
10:29 |Thông báo tuyển ông già Noel làm dịch vụ chuyển quà giáng sinh tại Tp HCM.
Yêu cầu có chứng chỉ chui ống khói, đi xe bus không say, có kinh nghiệm chống móc túi, có phương tiện đi lại chống đinh tặc, có phụ tùng bơi lặn để tác nghiệp những nơi có triều cường, mắt tinh để phân biệt ống khói với ống cống. Liên hệ: Hội quán 24H.
*
* *
Tại sao quần áo ông già Noel năm nay bán chạy?
Theo một nguồn tin giấu tên ở phố Hàng Mã, Hà Nội, năm nay số người đi mua và thuê quần áo ông già Noel tăng đột biến mặc dù nền kinh tế toàn cầu năm vừa qua rơi vào khủng hoảng một cách tồi tệ. Theo tiết lộ của những người kinh doanh quần áo ông già Noel, sở dĩ nhu cầu này bỗng dưng tăng lên là bởi năm nay xuất hiện mô-đen các nhân viên giả dạng ông già Noel tới biếu quà cho trẻ em nhà sếp để gửi gắm “tâm tư nguyện vọng” của mình vào đó, năm tới là năm Thìn, ai cũng muốn được biến mình thành rồng để bay lượn.
*
* *
Người lớn ngốc như ông già Noel
Theo tiết lộ trên tạp chí “Father Christmas” của hàng trăm trẻ em ở khắp nơi trên thế giới thì hầu hết trong số chúng đều biết tỏng bố mẹ của chúng chính là những ông (bà) già Noel nhưng hàng năm vào mỗi dịp giáng sinh chúng đều ra vờ ra vẻ không biết để viết thư cho ông già Noel để xin quà, nhiều đứa bé còn cố tình xin những món quà đắt tiền mà bình thường có xin gãy lưỡi bố mẹ cũng không mua cho. Thậm chí chúng còn “rào đón” trong thư rằng “cháu biết, ông già Noel là một người vô cùng hào phóng, không bao giờ từ chối trẻ em điều gì!” khiến bố mẹ chúng không còn đường lùi vì trót đã giục lũ trẻ viết thư cho ông già Noel.
Người lớn tưởng lừa được trẻ con rằng có ông già Noel để đem đến cho chúng những niềm vui trẻ thơ nhưng họ đâu biết rằng có nhiều đứa trẻ không hề ngây thơ như ông già Noel.
*
* *
Lời cầu nguyện của cô gái hiếu thảo
Trong đêm giáng sinh tại nhà thờ C.B, Hà Nội người ta tình cờ nghe được lời cầu nguyện của một cô gái trẻ: “Cầu chúa, con không xin gì cho bản thân con hết, chỉ xin chúa ban phước lành cho mẹ con, năm nay mẹ con đã nhiều tuổi mà chỉ có mỗi con là con gái, hãy cho mẹ con một chàng rể đại gia, khôi ngô tuấn tú..”!!!
*
* *
Ông già Noel bị kiện? Ông già Noel đang có nguy cơ đứng trước một vụ kiện tập thể của các hãng chuyển phát nhanh trên thế giới, với lý do cạnh tranh không lành mạnh, thậm chí ông còn bị ủy ban thương mại liên hiệp quốc đề nghị đưa vào diện kiểm tra vì nghi ngờ “bán phá giá”. Hiện tại hãng chuyển phát nhanh của ông già Noel chiếm 99% thị phần phát quà giáng sinh, giá của hãng này rẻ nhất thế giới, thậm chí liên tục khuyến mãi 100%. Thời gian chuyển quà quá nhanh của ông già Noel cũng khiến người ta không khỏi nghi ngờ về sự gian lận của hãng này trong việc khai báo hải quan cũng như hệ thống kho bãi. Các nhà chức trách cũng chưa lần ra nơi được cho là xưởng sản xuất đồ chơi của ông già Noel tại Nam Cực, bởi ông già Noel không hề khai báo thuế và đóng bảo hiểm xã hội cho nhân viên. Nếu không vượt qua được vụ kiện này thì hãng chuyển phát nhanh của ông già Noel sẽ bị áp dụng Quota với mặt hàng quà tặng và bị áp thuế bổ sung. Chưa hết, thậm chí một số hãng hàng không vừa tăng giá và đang rục rịch lên giá cũng tỏ ra hết sức “đố kỵ” với ông già Noel bởi các chuyến bay của “Noel Airlines” có tần suất lớn, giá rẻ và độ an toàn cao nhất thế giới. Các hãng này đang tìm cách “xúi giục” cơ quan kiểm soát không lưu quốc tế lập ra “vùng cấm bay” và tăng giá bến bãi đối với “Noel Airlines”.
Các tin khác
Đã bảo mà không tin
10:29 |Một kỹ sư máy tính vừa tạo ra được một chiếc máy có khả năng biết mọi thứ. Anh ta tự hào nói với người bạn của mình:
- Hãy hỏi nó bất cứ câu gì. Nó sẽ trả lời cho anh biết.
Người bạn liền gõ câu hỏi vào chiếc máy :
- Bố tôi ở đâu?
Màn hình máy chớp sáng liên tục và hiện ra dòng chữ:
- Bố của anh đang đi câu cá ở hồ Lasca.
Người bạn lắc đầu:
- Làm gì có! Bố tôi đã mất cách đây 10 năm rồi cơ mà!
Viên kỹ sư rất bối rối. Anh ta chỉnh sữa một vài chỗ trên máy và đề nghị anh bạn hỏi lại theo một cách khác. Người bạn lại đánh:
- Chồng của mẹ tôi ở đâu?
Một lần nữa màn hình chớp sáng liên tục. Rồi câu trả lời hiện lên:
- Chồng của mẹ anh đã mất cách đây 10 năm. Còn bố anh thì mới bắt được con cá nặng hai kí ở hồ Lasca!
Các tin khác
Tin vịt về “Bún chửi, cháo văng tục”
10:27 |Tin vịt về “Bún chửi, cháo văng tục”
Nhiều người rất lạ, làm ra tiền rồi đem đến đưa cho người ta để được nghe chửi.
Tại Bungana cũng có một cửa hiệu bán đồ ăn cực kỳ đông khách. Vì số lượng khách hàng rất lớn nên các nhân viên phục vụ lẫn ông chủ trở nên mệt mỏi và cáu kỉnh. Nhưng sự cáu kỉnh này làm khách hàng còn khoái hơn, họ kéo đến ngày càng nhiều. Trước sự việc đó ông chủ bèn lệnh cho nhân viên hắt nước lạnh vào mặt khách hàng nhằm đuổi bớt. Thật bất ngờ những người không được hắt nước lại lên tiếng phản đối: “Tại sao chúng tôi không được hắt nước?”.
Theo Hội quán 24H: Đây chắc chắn là “Tin vịt” xịn, vì các cụ nói "Miếng ăn là miếng nhục", đã thế lại còn đưa tiền cho người ta để được vừa cúi mặt ăn vừa nghe chửi thì...
Phụ nữ không phải bao giờ cũng đúng!
Hầu như đàn ông ai cũng khắc cốt ghi tâm một câu châm ngôn thời hiện đại: “Trong gia đình người phụ nữ bao giờ cũng đúng” và hết thảy các chị em cũng đều nghĩ như thế. Vậy có cách nào để chứng minh cho phụ nữ thấy rằng có những lúc họ cũng sai lầm?
Các nhà nghiên cứu môn Xác suất thống kê ở ĐH KTQD đã tìm ra một cách khá đơn giản để chứng minh điều này, đó là hãy xúi phụ nữ mua xổ số hoặc đánh lôtô.
Lý thuyết “tự giác”
Nhà tâm lý học nổi tiếng người Trung Hoa – giáo sư Tôn Khả Nghi sau nhiều năm miệt mài nghiên cứu về tâm lý trẻ em đã đúc kết một phương pháp dạy trẻ em tối ưu, gói gọn trong hai chữ “tự giác”. Tôn Khả Nghi khuyến khích mọi sự tự giác của trẻ em, ví như ông không bao giờ đánh con, hễ chúng hư hoặc thấy mắc lỗi thì phải tự giác lấy roi quật vào mông mình. Tất nhiên chúng cũng… tự giác khóc nếu thấy đau. Tuy phương pháp này rất mới và lạ lẫm nhưng đã có khá đông các gia đình gửi con nhờ giáo sư Tôn huấn luyện.
Tin dành cho phụ nữ
Ai cũng biết rằng “phụ nữ luôn tiết kiệm trong sự hoang phí”. Trường hợp của chị Tâm (Ngũ Hành Sơn, Đà Nẵng) là một ví dụ, thấy người ta quảng cáo thẻ mua hàng thời trang giảm giá trên mạng, chị mua cả chục thẻ, đi được đôi lần thì chị để quên thẻ tới quá hạn, vậy là bỏ đi 2/3. Thấy VNA khuyến mại vé máy bay Đà Nẵng - Hà Nội 20%, chị lập tức mua vé bay ra Hà Nội rồi bay về mà... không có mục đích gì.
Có nên đưa tiền nhiều cho vợ?
Trường hợp của anh Tiến ở Thanh Trì, Hà Nội lại là một ví dụ sinh động khác về phụ nữ. Một sáng đẹp trời, vợ anh Tiến đột nhiên hỏi xin anh Tiến 500 USD để đi thẩm mỹ viện căn chỉnh một số thứ. Anh Tiến soi vợ từ đầu đến chân, cười cười rồi đưa hẳn cho vợ 1.000 USD. Hành động này của anh Tiến đã làm vợ giận đến tím mặt, cấm vận anh tới tận hai tuần. Qua câu chuyện này, ta càng cần tái khẳng định rằng chân lý rằng: “Không nên đưa quá nhiều tiền cho phụ nữ!”
Trở thành nghệ nhân trồng hoa nhờ vợ
Một nghệ nhân trồng Hoa ở Đà Lạt tâm sự: Trong cuộc đời trồng hoa của tôi, có nhiều kỷ niệm không thể nào quên, một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất khi tôi bắt đầu tập trồng hoa, dưới bàn tay chăm chỉ của mình tôi đã tạo được một vườn hoa đẹp lung linh, rực rỡ sắc màu. Rồi bỗng một hôm, vườn hoa ấy bỗng trở nên trơ trụi và xơ xác, đó chính là hôm vợ tôi mua được cuốn sách “Nghệ thuật cắm hoa” ở hiệu sách gần nhà. Quá hoảng hốt, tôi đã ra hiệu sách đó mua lại toàn bộ số sách liên quan đến hoa, cây cảnh và giấu biệt đi và sau đó mất nhiều tháng ròng để cứu vườn hoa. Nhiều lúc bây giờ nghĩ lại tôi vẫn thầm cảm ơn số phận, bởi nếu vô phúc hôm đó vợ tôi vớ được cuốn “Kỹ thuật tỉa cành cho cây cảnh” thì hậu quả để lại trên vườn hoa hôm đó sẽ khiến tôi suy sụp lắm, chắc khó mà thành nghệ nhân hoa như bây giờ.
Không thể chối từ
10:23 |Một doanh nghiệp mới thành lập có nhu cầu tuyển dụng nhân viên văn phòng. Họ treo một tấm biển ngoài cửa sổ trụ sở công ty, có ghi hàng chữ: “Tuyển dụng – Mọi ứng viên đều có cơ hội nếu đánh máy thạo, sử dụng tốt máy tính và biết một ngoại ngữ”.
Một con chó hoang đi qua trụ sở công ty nhìn thấy bảng quảng cáo liền đẩy cửa đi vào. Nó ngước nhìn người lễ tân, vẫy đuôi, bước lại chỗ tấm biển và kêu rít lên.
Hiểu ý, người lễ tân liền gọi trưởng phòng tới. Ông ta cực kỳ ngạc nhiên khi biết ứng viên là một con chó. Tuy nhiên, vì vị khách bốn chân này có vẻ rất quyết tâm, ông vẫn cho nó vào phòng riêng để phỏng vấn. Đầu tiên, ông từ chối:
- Một chú cún con không thích hợp cho vị trí này. Công việc đòi hỏi ứng viên phải biết đánh máy.
Con chó chạy lại chỗ máy chữ và soạn thảo một lá thư hoàn chỉnh. Nó lấy tờ giấy ra và chạy lại đưa cho ông trưởng phòng rồi nhảy lên ghế ngồi chễm chệ.
Ông trưởng phòng choáng váng nhưng vẫn tìm lý do khác:
- Tấm bảng quảng cáo nêu rõ, ứng viên cần phải thành thạo máy vi tính.
Con chó chạy lại chỗ đặt máy tính, thao tác một cách cực kỳ ngon lành và hoàn tất một biểu mẫu tính thuế hoàn chỉnh.
Lần này, ông trưởng phòng nói không nên lời. Nghẹn giọng mất một lúc, ông mới lên tiếng:
- Tôi thấy rằng cậu là một chú chó rất, rất thông minh và có một số khả năng thú vị. Tuy nhiên, tôi vẫn không thể giao công việc này cho cậu được.
Con chó nhảy xuống ghế, chạy lại chỗ một bản copy của bảng quảng cáo tuyển dụng và đặt chân trước lên dòng chữ: Mọi ứng viên đều có cơ hội.
Ông trưởng phòng nhún vai:
- Đúng vậy, nhưng công việc còn yêu cầu ứng viên phải biết một ngoại ngữ.
Con chó nhìn ông trưởng phòng một cách bình thản và cất tiếng:
- Me..e..e..o..o..o!
Giết khách đãi gà
10:22 |Khách đến thăm, nhà có ao vườn, ao cá, gà vịt đầy sân mà than vãn rằng:
Giết khách đãi gà
Khách đến thăm, nhà có ao vườn, ao cá, gà vịt đầy sân mà than vãn rằng:
- Anh đến gặp lúc không có đồ ăn, chẳng biết lấy gì mà thết đãi anh một bữa.
Người khách nói:
- Tôi có con ngựa, ông ra bắt mà làm thịt, ta làm vài món đặc sản ngựa, lai rai với nhau cho vui.
Chủ nhà trố mắt hỏi lại:
- Úy! Đâu có được! Làm vậy đâu coi được. Thịt ngựa đi rồi tí nữa anh đi bộ về sao thấu.
Khách thản nhiên nói:
- Hề hấn gì, lát nữa anh xem trong đàn gà vịt, ngan ngỗng của anh đó, coi con nào lớn hơn hết thì cho tôi mượn đỡ một con, tôi cưỡi về cũng được rồi.
Người khách nói:
- Tôi có con ngựa, ông ra bắt mà làm thịt, ta làm vài món đặc sản ngựa, lai rai với nhau cho vui.
Chủ nhà trố mắt hỏi lại:
- Úy! Đâu có được! Làm vậy đâu coi được. Thịt ngựa đi rồi tí nữa anh đi bộ về sao thấu.
Khách thản nhiên nói:
- Hề hấn gì, lát nữa anh xem trong đàn gà vịt, ngan ngỗng của anh đó, coi con nào lớn hơn hết thì cho tôi mượn đỡ một con, tôi cưỡi về cũng được rồi.

Dọn cơm cho khách mà thiếu một đôi đũa, ai nấy đều cầm đũa mời nhau, anh không có đũa đứng dậy nói với chủ nhà:
- Cho tôi xin một ít nước lạnh!
Chủ nhà ngạc nhiên hỏi lại:
- Ủa chi vậy?
Anh tỉnh rụi nói rằng:
- Cho tôi xin một ít nước lạnh!
Chủ nhà ngạc nhiên hỏi lại:
- Ủa chi vậy?
Anh tỉnh rụi nói rằng:
- Đặng rửa tay cho sạch đặng bốc đồ ăn.
Các tin khác
Chuẩn không phải chỉnh
10:22 |Chuẩn không phải Chỉnh
Chàng trai nhận được điện thoại từ một cô gái: "Alo tôi nghe?"
- Dạ. Alo, anh là anh Chỉnh phải không ạ?
- Chuẩn không phải Chỉnh.
- Vâng. Em nè, là người hôm bữa anh có khen em đẹp đấy ạ, có thiệt em đẹp vậy không anh?
- Chuẩn không phải Chỉnh em ơi!
- Ôi thích thế.
- Cái con dở người này, tao không phải Chỉnh, tao tên Chuẩn.
- !!!!!!
Dẻo mồm
Vợ cằn nhằn chồng:
- Sao sáng nào anh cũng đi cà phê, trưa thì đọc báo, tối lại đi nhậu hết vậy?
- Anh làm vậy vì em thôi.
- Tại sao lại vì em?
- Anh đi cà phê thì mới có tin tức thời sự kể cho em nghe, anh đọc báo để biết shop thời trang, mỹ phẩm nào giảm giá, khuyến mãi cho em chứ.
- Chứ còn anh đi nhậu?
Một tấm lòng...
- Sống trên đời sống, cần có 1 tấm lòng,... Để làm gì?
- Để... đút thêm... để nhét thêm... (tham ăn vãi!...)
- Hả!!???
Có thể...
Một đôi đang hẹn hò trong rạp chiếu phim. Trong phim, người vợ đang tức giận, quát mắng chồng vì anh ta ngoại tình.
- Anh nghĩ gì mà thừ ra thế?
- Không có gì, anh đang nghĩ là sau này, khi là chồng em, anh có bị mắng như vậy ko nhỉ?
- !!?!!???
Các tin khác
Xem thêm…
Chàng trai nhận được điện thoại từ một cô gái: "Alo tôi nghe?"
- Dạ. Alo, anh là anh Chỉnh phải không ạ?
- Chuẩn không phải Chỉnh.
- Vâng. Em nè, là người hôm bữa anh có khen em đẹp đấy ạ, có thiệt em đẹp vậy không anh?
- Chuẩn không phải Chỉnh em ơi!
- Ôi thích thế.
- Cái con dở người này, tao không phải Chỉnh, tao tên Chuẩn.
- !!!!!!
Dẻo mồm
Vợ cằn nhằn chồng:
- Sao sáng nào anh cũng đi cà phê, trưa thì đọc báo, tối lại đi nhậu hết vậy?
- Anh làm vậy vì em thôi.
- Tại sao lại vì em?
- Anh đi cà phê thì mới có tin tức thời sự kể cho em nghe, anh đọc báo để biết shop thời trang, mỹ phẩm nào giảm giá, khuyến mãi cho em chứ.
- Chứ còn anh đi nhậu?
Một tấm lòng...
- Sống trên đời sống, cần có 1 tấm lòng,... Để làm gì?
- Để... đút thêm... để nhét thêm... (tham ăn vãi!...)
- Hả!!???
Có thể...
Một đôi đang hẹn hò trong rạp chiếu phim. Trong phim, người vợ đang tức giận, quát mắng chồng vì anh ta ngoại tình.
- Anh nghĩ gì mà thừ ra thế?
- Không có gì, anh đang nghĩ là sau này, khi là chồng em, anh có bị mắng như vậy ko nhỉ?
- !!?!!???
Các tin khác
Chuyện đêm khuya
10:22 |Đêm khuya, năm chàng sinh viên nằm trên sân thượng ký túc xá ngắm nhìn bầu trời lấp lánh đầy sao. Gió từ sông Hồng dịu dàng thổi từng cơn. Một chàng bỗng nói:
- Hôm qua ba má dưới quê bán lúa gởi cho tao một tỷ đồng. Ba tao viết trong thư:
"Dạo này gia đình khó khăn vì phải dành dụm sắm thêm bốn chiếc xe hơi nữa vì ba bắt đầu lớn tuổi, đi cày ruộng mà không ngồi xe máy lạnh thấy bực bội lắm.
Bữa trước trời không chịu mưa, em gái mày phải liên hệ với nhà máy mua nước ngọt Coca Cola về tưới ruộng, chưa biết lúa mọc ra sao nhưng kiến làng mình uống nước ấy nhiều quá, chỉ cần bắt một con thả vào nồi cơm là tất cả ngọt như chè.
Không hiểu tại sao độ rày dân thành phố đổ dồn về quê, người thì cắt cỏ, người thì chăn trâu, họ nói vậy vẫn sướng hơn thành thị bị kẹt xe mà chật chội. Nhiều cô đẹp lắm, mặc váy đầm, phấn son đầy mình cứ giành cấy lúa với phun thuốc trừ sâu; nhà ta cũng có mấy hoa hậu xin được nấu cám heo mà ba còn hỏi xem có trình độ Anh văn bằng C không đã.
Tội nghiệp em trai mày khóc quá trời, nó học xong nhà trường đày sang Pháp thực tập, nó nhờ ba chạy để được về làng nhưng ba nghĩ ai cũng thế thì bao giờ những dân ở đấy mới có văn hóa nên lại thôi.
Số tiền một tỷ này gửi cho mày là lấy tạm ở tiền ăn trầu của bà ngoại, ba biết như thế là ít nhưng con chịu khó, nếu thiếu mượn đỡ bạn bè, tuần sau ba gửi tiếp".
Cả bọn nghe xong, an ủi:
- Tội nghiệp mày ghê!
- Càng nghèo càng ráng học nghe em.
Chàng thứ hai thổ lộ:
- Chưa khổ bằng tao. Sáng nay thầy hiệu trưởng gọi lên cảnh cáo vì bỏ cơm ở nhà ăn tập thể sinh viên. Chán quá, quanh đi quẩn lại cũng mấy chục món đó: heo quay, vịt bát bửu, gà nhồi hạt sen, cá lóc đút lò, cua rút xương, tôm càng hấp rượu… ai mà nuốt cho được. Đề nghị bao nhiêu lần là thực đơn phải có rau muống nấu cà, nhà trường hứa sẽ giải quyết rồi đâu lại hoàn đó. Tuần trước anh thằng bạn bên Mỹ gửi về một hũ mắm nêm, cả lớp thèm quá phải trùm chăn chấm với bánh mì vì sợ giáo vụ phát hiện tịch thu.
Những tiếng kêu phẫn nộ vang lên:
- Sao trắng trợn thế nhỉ?
- Đúng là miếng ăn là miếng nhục rồi.
- Để tao kể tiếp. Đã thế đồ ăn họ chế biến rất bừa bãi. Ví dụ như món canh chua, rau được thái nhỏ như sợi tóc, ướp với nước cốt me bảy ngày, rồi họ đem từng sợi nhồi vào củ nhân sâm, hấp lên. Sau đó lấy ra cho vào bụng cá, mang cá ấy thả xuống nước mưa hứng trên là sen vào những đêm trăng rằm, tiếp theo cá được các thiếu nữ câu lên bằng cần câu vàng, sau đó cho vào máy vi tính xử lý nửa ngày, lôi cá ra bắt làm bản kiểm điểm, bắt cá xem chương trình ca nhạc thời trang. Cuối cùng cho cá vào chậu vẽ các cô mặc áo tắm rồi mới mổ bụng cá lấy rau ra. Chế biến cẩu thả như thế mà lại trách tao không chịu ăn thì có dã man không?
Cả bọn gào lên:
- Dã man quá!
Chàng thứ ba thét:
- Tớ mới thực sự bi kịch. Vừa rồi tớ lò mò xuống khu vệ sinh định tắm thì chả gặp một ai. Nước nóng, nước lạnh, xà bông thơm, khăn bông, dầu gội đầu, máy sấy tóc, kem dưỡng da để ngổn ngang, thứ nào cũng còn nguyên trong hộp. Chưa kịp làm gì đã bị những người phục vụ đổ xô ra hỏi có giặt đồ không, có kỳ lưng không, nếu đồng ý họ sẽ cho tớ tiền "boa", nhưng các cậu biết đấy, đời nào tớ chịu bán mình. Phòng tắm sinh viên được xây rất tồi, gạch men của Ý, gương soi của Đức, còn thảm chùi chân của Ănggôla, bồn rửa mặt bằng ngọc bích, còn bồn tắm bằng cẩm thạch. Tớ đòi phải có gáo dừa và xơ mướp để kỳ thì tất cả đều gãi đầu gãi tai xin lỗi vì những thứ đó phải đặt riêng. Bực nhất là đang tắm họ cứ bấm chuông hỏi có dùng trà thơm không, có ăn bánh hoa cúc không, có gội đầu bằng sữa ong chúa không. Ra khỏi cửa còn bắt làm móng chân, bắt nhúng mình vào bể dầu thơm. Tàn ác đến thế là cùng.
Tất cả nghẹn ngào thông cảm. Chàng thư tư vừa khóc, vừa nói:
- Nỗi khổ của các anh suy cho cùng vẫn là cái khổ vật chất, còn em khổ tinh thần mới bi kịch. Em mới vào năm thứ nhất mà vài chục công ty cứ kiên quyết bắt làm giám đốc, họ nói nếu chờ em ra trường sợ các công ty khác tranh mất. Từ chối cũng mệt vì đích thân các giám đốc đang tại chức đến năn nỉ suốt ngày, họ bảo chỉ cần em ừ một cái là họ có cớ về hưu, chẳng lẽ em không biết thương người lớn tuổi sao?
Trong khi chờ đợi, cái gì họ cũng hỏi ý kiến, thành ra vừa học vừa ký các quyết định bổ nhiệm, duyệt chi vài triệu đôla, hoặc phải nghiến răng cho ra nước ngoài ký kết các hợp đồng đến kiệt sức. Đã thế nhiều cô tài tử xinê đòi yêu em. Họ đứng dưới cửa sổ, trèo lên mái nhà hoặc đánh đu trên cành cây hy vọng em để ý, hễ gió thổi là rớt lộp độp như mít rụng, rồi lại leo lên. Em có tấm hình trong thẻ sinh viên bị một cô trộm được phóng to bằng cái nhà treo giữa ngã tư với dòng chữ: "Sinh viên, người mẫu gọi là yêu".
Tất cả ứa nước mắt. Chàng thứ năm lấy chiếc khăn tay màu cháo lòng lau mặt cho các bạn, vắt mạnh xuống sàn gạch rồi nói:
- Kể khổ mãi rồi. Để tớ kể một cái sướng nghe.
- Kể đi!
- Sáng nay tao nằm chơi trên đường, tự nhiên có chiếc xe tải chạy qua rồi de lại đưa tiền, vì tài xế thấy bụng tao sát vào da nên tưởng đã cán qua, vội vã bồi thường. Sướng chưa?
Xem thêm…
- Hôm qua ba má dưới quê bán lúa gởi cho tao một tỷ đồng. Ba tao viết trong thư:
"Dạo này gia đình khó khăn vì phải dành dụm sắm thêm bốn chiếc xe hơi nữa vì ba bắt đầu lớn tuổi, đi cày ruộng mà không ngồi xe máy lạnh thấy bực bội lắm.
Bữa trước trời không chịu mưa, em gái mày phải liên hệ với nhà máy mua nước ngọt Coca Cola về tưới ruộng, chưa biết lúa mọc ra sao nhưng kiến làng mình uống nước ấy nhiều quá, chỉ cần bắt một con thả vào nồi cơm là tất cả ngọt như chè.
Không hiểu tại sao độ rày dân thành phố đổ dồn về quê, người thì cắt cỏ, người thì chăn trâu, họ nói vậy vẫn sướng hơn thành thị bị kẹt xe mà chật chội. Nhiều cô đẹp lắm, mặc váy đầm, phấn son đầy mình cứ giành cấy lúa với phun thuốc trừ sâu; nhà ta cũng có mấy hoa hậu xin được nấu cám heo mà ba còn hỏi xem có trình độ Anh văn bằng C không đã.
Tội nghiệp em trai mày khóc quá trời, nó học xong nhà trường đày sang Pháp thực tập, nó nhờ ba chạy để được về làng nhưng ba nghĩ ai cũng thế thì bao giờ những dân ở đấy mới có văn hóa nên lại thôi.
Số tiền một tỷ này gửi cho mày là lấy tạm ở tiền ăn trầu của bà ngoại, ba biết như thế là ít nhưng con chịu khó, nếu thiếu mượn đỡ bạn bè, tuần sau ba gửi tiếp".
Cả bọn nghe xong, an ủi:
- Tội nghiệp mày ghê!
- Càng nghèo càng ráng học nghe em.
Chàng thứ hai thổ lộ:
- Chưa khổ bằng tao. Sáng nay thầy hiệu trưởng gọi lên cảnh cáo vì bỏ cơm ở nhà ăn tập thể sinh viên. Chán quá, quanh đi quẩn lại cũng mấy chục món đó: heo quay, vịt bát bửu, gà nhồi hạt sen, cá lóc đút lò, cua rút xương, tôm càng hấp rượu… ai mà nuốt cho được. Đề nghị bao nhiêu lần là thực đơn phải có rau muống nấu cà, nhà trường hứa sẽ giải quyết rồi đâu lại hoàn đó. Tuần trước anh thằng bạn bên Mỹ gửi về một hũ mắm nêm, cả lớp thèm quá phải trùm chăn chấm với bánh mì vì sợ giáo vụ phát hiện tịch thu.
Những tiếng kêu phẫn nộ vang lên:
- Sao trắng trợn thế nhỉ?
- Đúng là miếng ăn là miếng nhục rồi.
- Để tao kể tiếp. Đã thế đồ ăn họ chế biến rất bừa bãi. Ví dụ như món canh chua, rau được thái nhỏ như sợi tóc, ướp với nước cốt me bảy ngày, rồi họ đem từng sợi nhồi vào củ nhân sâm, hấp lên. Sau đó lấy ra cho vào bụng cá, mang cá ấy thả xuống nước mưa hứng trên là sen vào những đêm trăng rằm, tiếp theo cá được các thiếu nữ câu lên bằng cần câu vàng, sau đó cho vào máy vi tính xử lý nửa ngày, lôi cá ra bắt làm bản kiểm điểm, bắt cá xem chương trình ca nhạc thời trang. Cuối cùng cho cá vào chậu vẽ các cô mặc áo tắm rồi mới mổ bụng cá lấy rau ra. Chế biến cẩu thả như thế mà lại trách tao không chịu ăn thì có dã man không?
Cả bọn gào lên:
- Dã man quá!
Chàng thứ ba thét:
- Tớ mới thực sự bi kịch. Vừa rồi tớ lò mò xuống khu vệ sinh định tắm thì chả gặp một ai. Nước nóng, nước lạnh, xà bông thơm, khăn bông, dầu gội đầu, máy sấy tóc, kem dưỡng da để ngổn ngang, thứ nào cũng còn nguyên trong hộp. Chưa kịp làm gì đã bị những người phục vụ đổ xô ra hỏi có giặt đồ không, có kỳ lưng không, nếu đồng ý họ sẽ cho tớ tiền "boa", nhưng các cậu biết đấy, đời nào tớ chịu bán mình. Phòng tắm sinh viên được xây rất tồi, gạch men của Ý, gương soi của Đức, còn thảm chùi chân của Ănggôla, bồn rửa mặt bằng ngọc bích, còn bồn tắm bằng cẩm thạch. Tớ đòi phải có gáo dừa và xơ mướp để kỳ thì tất cả đều gãi đầu gãi tai xin lỗi vì những thứ đó phải đặt riêng. Bực nhất là đang tắm họ cứ bấm chuông hỏi có dùng trà thơm không, có ăn bánh hoa cúc không, có gội đầu bằng sữa ong chúa không. Ra khỏi cửa còn bắt làm móng chân, bắt nhúng mình vào bể dầu thơm. Tàn ác đến thế là cùng.
Tất cả nghẹn ngào thông cảm. Chàng thư tư vừa khóc, vừa nói:
- Nỗi khổ của các anh suy cho cùng vẫn là cái khổ vật chất, còn em khổ tinh thần mới bi kịch. Em mới vào năm thứ nhất mà vài chục công ty cứ kiên quyết bắt làm giám đốc, họ nói nếu chờ em ra trường sợ các công ty khác tranh mất. Từ chối cũng mệt vì đích thân các giám đốc đang tại chức đến năn nỉ suốt ngày, họ bảo chỉ cần em ừ một cái là họ có cớ về hưu, chẳng lẽ em không biết thương người lớn tuổi sao?
Trong khi chờ đợi, cái gì họ cũng hỏi ý kiến, thành ra vừa học vừa ký các quyết định bổ nhiệm, duyệt chi vài triệu đôla, hoặc phải nghiến răng cho ra nước ngoài ký kết các hợp đồng đến kiệt sức. Đã thế nhiều cô tài tử xinê đòi yêu em. Họ đứng dưới cửa sổ, trèo lên mái nhà hoặc đánh đu trên cành cây hy vọng em để ý, hễ gió thổi là rớt lộp độp như mít rụng, rồi lại leo lên. Em có tấm hình trong thẻ sinh viên bị một cô trộm được phóng to bằng cái nhà treo giữa ngã tư với dòng chữ: "Sinh viên, người mẫu gọi là yêu".
Tất cả ứa nước mắt. Chàng thứ năm lấy chiếc khăn tay màu cháo lòng lau mặt cho các bạn, vắt mạnh xuống sàn gạch rồi nói:
- Kể khổ mãi rồi. Để tớ kể một cái sướng nghe.
- Kể đi!
- Sáng nay tao nằm chơi trên đường, tự nhiên có chiếc xe tải chạy qua rồi de lại đưa tiền, vì tài xế thấy bụng tao sát vào da nên tưởng đã cán qua, vội vã bồi thường. Sướng chưa?
Trạng Quỳnh dạy học
10:22 | - Anh đã có vợ chưa? Trông anh mặt mũi khôi ngô đến thế, sao không đi học?
Anh thợ cày trả lời:
- Thưa ông tôi chưa có vợ con gì cả, trước cũng theo đòi bút nghiên, hòng kiếm dăm ba chữ, nhưng dốt quá, nên phải đi cày.
- Thế bây giờ anh có muốn học hành, đỗ đạt rồi lấy gái quan Bảng không?
- Cảm ơn ông có lòng thương, tôi chỉ mong kiếm dăm ba chữ để xem văn tự, giấy má mà cũng không đọc được, dám nói gì đến đỗ đạt. Còn việc lấy con quan Bảng thì đến ông Trạng Quỳnh còn chưa chắc huống chi tôi.
Quỳnh dỗ dành:
- Anh đừng ngại, quan Bảng trước thấy Quỳnh hay chữ, có ý nhắm chọn Quỳnh làm rể, nhưng sau khi thấy Quỳnh hữu tại vô hạnh, nên thôi không gả nữa. Quan chỉ muốn kén một anh chàng rể nết na, phải chăng thôi, còn văn chương chữ nghĩ thì cứ tàm tạm là được. Tôi trông anh cũng khôi ngô tuấn tú, nếu chịu khó học ta sẽ dạy cho, dốt mấy học mãi cũng phải khá. Ta với quan Bảng vừa là tình thầy trò, lại có tình bà con, nếu anh thuận thì rồi dần dà ta sẽ làm mối cô Điềm cho.
Anh thợ cày nghe Quỳnh nói bùi tai, mừng lắm, rước Quỳnh về nhà, thiết đãi cơm rượu tử tế và để Quỳnh ở lại dạy mình học.
Quỳnh bảo anh thợ cày dọn một cái buồng học ở nơi thật kín đáo, cấm tiệt không cho ai vào và không cho ai biết có Quỳnh ở đấy. Ngày ngày Quỳnh dạy anh kia nghêu ngao vài chữ, nhưng về cách đi đứng, ăn nói và chữ viết thì dạy rất cẩn thận. Lại bảo anh thợi cày sắm hai cái hòm sơn son, án thư ống bút và dăm ba bộ sách cổ, bày ra ngoài cho có vẻ.
Được ít lâu, Quỳnh bảo anh thợ cày xin vào tập văn ở trường quan Bảng. Cứ đến kỳ văn thì anh thợ cày chỉ việc chép lại. Nhờ thế kỳ nào bài của anh thợ cày cũng được đem bình.
Quỳnh lại lập mẹo bảo anh thợ cày tìm một bạn học hơi thông thông, đưa về nhà làm bạn học, nhưng vẫn giấu không cho biết có Quỳnh ở đấy.
Đến kỳ văn sau, Quỳnh làm hộ cả hai người, rồi cho anh thợ cày chép lại cả. Quan Bảng chấm văn thấy bài anh bạn kia xưa nay văn lý tầm thường, mà nay lại có nhiều câu trác lạc. Đem so sánh thì thấy giống hệt nét chữ của anh thợ cày, quan Bảng cho gọi anh kia ra hỏi, thì trước anh ta còn chối, sau ohải thú nhận là đã nhờ anh thợ cày làm hộ.
Từ đó, quan Bảng yên chí anh thợ cày là người hay chữ, kể về tài thì cũng xấp xỉ bẳng Quỳnh, còn về hạnh thì ăn đứt Quỳnh, nên đem lòng yêu mến.
Bỗng bẵng đi vài tuần, anh thợ cày không đến trường tậo văn nữa. Sau đó lại nghe tin đồn là anh ta nghỉ học để đi dạm vợ. Quan Bảng nghe tin ấy, vội vàng bắn tin gả con gái cho.
Quỳnh biết quan Bảng đã mắc mưu, liền bảo bố mẹ anh thợ cày đem lễ đến hỏi. Quả nhiên cả quan Bảng và Thị Điểm đều bằng lòng.
Quỳnh xui anh thợ cày xin cưới ngay, kẻo để lâu sợ vỡ chuyện.
Sắp đến ngày cưới, Quỳnh bảo anh thợ cày đem quốc cưa thành từng đoạn, đem bỏ vào hòm sơn son khóa lại. Xong rồi Quỳnh cắp nón ra đi. Trước khi đi Quỳnh dặn học trò: “Ta có việc cần, phải đi xa độ vài tháng, nên không dự đám cưới anh được. Song ta có vài điều căn dặn phải nhớ đấy chớ quên: Khi cưới vợ về thì phải lập mặt nghiêm, nếu nàng có dở văn chương ra thì tìm cách gạt phắt đi, nếu không lòi cái đuôi “dốt” ra thì khốn!
Anh thợ cày vâng dạ.
Thị Điểm từ ngày về nhà chồng, thấy chồng nghiêm quá nên cũng không dám đả động gì đến việc văn chương thơ phú lục. Nhưng cô ta rất lấy làm lạ là ngày nào chồng cũng chỉ xem đi xem lại có một cuốn cổ văn, còn ngoại giả không thấy cuốn sách nào khách nữa,, nên trong lòng cũng sinh nghi. Lại đôi ba lần, Thị Điểm làm thơ cho chồng họa, nhưng chồng chỉ liếc mắt qua rồi lờ đi.
Một hôm, nhân chồng đi vắng. Thị Điểm mới cạy đôi hòm son ra xem thì chỉ thấy cày cuốc cưa vụn từng khúc trong đó. Ngay lúc ấy chồng về, Thị Điểm tra hỏi nguyên do, anh ta đành phải thú thực đầu đuôi.
Thị Điểm lúc đó mới ngả ngửa người ra, biết là mắc mưu Quỳnh, nhưng trót tay đã nhúng chàm, đành phải đóng cửa dạy chồng học. Rồi một hôm tự nhiên thấy Quỳnh xuất hiện, vừa cười vừa hỏi Thị Điềm:
- Đã biết tay Trạng Quỳnh chưa? Còn nhớ câu “…long vẫn hoàn long” nữa không?
Thị Điểm đành xin lỗi, còn anh thợ cày từ đó mới biết thầy của mình đích thị là Trạng Quỳnh.
Các tin khác
Truyện cười hay nhất mọi thời đại
10:18 |Có một người đàn bà đi máy bay. nhưng có một viên kim cương nên không biết làm cách nào qua hải quan được. chợt bà thấy một cha cố đang đi ngang qua bèn nhờ cha cố đem qua hải quan dùm. đến chỗ khai báo nhân viên hải quan hỏi cha: “cha có gì khai báo không?” cha cố tính nói không nhưng chợt nhớ viên kim cương trong túi quần và không nên cãi lời chúa răn là không được nói láo nên cha nói: “từ thắt lưng cha trở lên không có gì quí giá còn từ thắt lưng trở xuống thì có một vật mà quí bà bên kia rất thích.” nhân viên hải quan cười nói: “cha vui tính quá! mời cha qua.”
---------------------------------------------------------------------- ---
Xem thêm…
---------------------------------------------------------------------- ---
hồi gà học lớp 3, vào đúng cái tiết học vòng đời của sâu và bướm thì lại là cái tiết học có thanh tra của sở xuống dự giờ.cô giáo đặt một câu hỏi gì đó cho cả lớp nhưng không ai trả lời được. đột nhiên cả lớp thấy gà bật lên nói: sao ngực đẹp thế mà đi dạy học nhỉ, phí quá.cô giáo đỏ mặt đuổi luôn gà ra khỏi lớp. chú ta lầm lũi đi ra, vừa đi vừa quay lại nói với ông thanh tra ngồi đằng sau:lần sau, không biết thì đừng có nhắc nhá!
---------------------------------------------------------------------- -----
có một anh nọ sáng dậy vừa vươn vai thì cái giường bị sập xuống, đang đánh răng thì bàn chải bị gãy đôi, vừa mở cửa vào phòng gặp sếp thì tay nắm cửa bị rớt xuống sàn. một lúc sau thấy anh ta cứ đi qua đi lại dáng vẻ bồn chồn, đồng nghiệp bèn hỏi tại sao? - nãy giờ mắc tiểu quá mà không dám đi.
---------------------------------------------------------------------- ----
con voi đi qua con lạc đà, voi thấy thế cười âm lên: - hô hô, con gì buồn cười thế kia? vú mọc trên lưng . con lạc đà cú, chửi lại con voi: - còn hơn cái loại mày. cu mọc trước mặt .
---------------------------------------------------------------------- ----
mẹ dặn con gái : nếu có ai làm bậy con phần trên, con phải nói ko đưỢc. còn nếu như ai làm phần dưới thì con phải nói ngỪng lẠi. hôm sau cô ấy về nhà nói với mẹ là đã bị làm bậy. bà mẹ cáu lên hỏi :thế con có nói như mẹ dạy ko ??? cô gái ngây thơ trả lời : người ta quậy phần trên lẫn phần dưới cùng lúc nên con nói là , ko đưỢc ngỪng lẠi .
---------------------------------------------------------------------- -----
điện thoại reo vang tại đồn cảnh sát: - một người tên là tom nhà số 7 phố tu viện cất giấu ma túy trong đống củi nhà anh ta. - chúng tôi sẽ đến ngay! các nhân viên cảnh sát đến nhà tom, lục soát khắp nhà, chẻ từng khúc củi, nhưng không tìm thấy ma túy. khi bọn họ đã ra về, điện thoại reo vang tại nhà tom: - thế nào tom? họ đã chẻ củi cho anh chưa? - rồi! - tốt lắm, bây giờ anh gọi họ tới nhà tôi nhé! tôi cần xới lại khu vườn một chút.
---------------------------------------------------------------------- -----
có một anh nọ sáng dậy vừa vươn vai thì cái giường bị sập xuống, đang đánh răng thì bàn chải bị gãy đôi, vừa mở cửa vào phòng gặp sếp thì tay nắm cửa bị rớt xuống sàn. một lúc sau thấy anh ta cứ đi qua đi lại dáng vẻ bồn chồn, đồng nghiệp bèn hỏi tại sao? - nãy giờ mắc tiểu quá mà không dám đi.
---------------------------------------------------------------------- ----
con voi đi qua con lạc đà, voi thấy thế cười âm lên: - hô hô, con gì buồn cười thế kia? vú mọc trên lưng . con lạc đà cú, chửi lại con voi: - còn hơn cái loại mày. cu mọc trước mặt .
---------------------------------------------------------------------- ----
mẹ dặn con gái : nếu có ai làm bậy con phần trên, con phải nói ko đưỢc. còn nếu như ai làm phần dưới thì con phải nói ngỪng lẠi. hôm sau cô ấy về nhà nói với mẹ là đã bị làm bậy. bà mẹ cáu lên hỏi :thế con có nói như mẹ dạy ko ??? cô gái ngây thơ trả lời : người ta quậy phần trên lẫn phần dưới cùng lúc nên con nói là , ko đưỢc ngỪng lẠi .
---------------------------------------------------------------------- -----
điện thoại reo vang tại đồn cảnh sát: - một người tên là tom nhà số 7 phố tu viện cất giấu ma túy trong đống củi nhà anh ta. - chúng tôi sẽ đến ngay! các nhân viên cảnh sát đến nhà tom, lục soát khắp nhà, chẻ từng khúc củi, nhưng không tìm thấy ma túy. khi bọn họ đã ra về, điện thoại reo vang tại nhà tom: - thế nào tom? họ đã chẻ củi cho anh chưa? - rồi! - tốt lắm, bây giờ anh gọi họ tới nhà tôi nhé! tôi cần xới lại khu vườn một chút.
Cứu Ngộ Không
10:18 |Lại nói Đường Tam Tạng phụng mệnh Quan Âm Bồ Tát và Đường Thái Tông đến Thiên Trúc thỉnh bộ Cứu Ngộ Không.
Lại nói Đường Tam Tạng phụng mệnh Quan Âm Bồ Tát và Đường Thái Tông đến Thiên Trúc thỉnh bộ Đại Thừa Phật Pháp Tam Tạng chân kinh về Đại Đường phổ độ chúng sinh.
- Từ ngày ra đi đến nay đã được một tháng, hiện trước mặt ông chính là Ngũ Hanh Sơn, một địa điểm du lịch nổi tiếng.
- Nhìn ngọn núi cao sừng sững, Đường Tam Tạng chặc lưỡi: Hic, giá mà trước đừng tiết kiệm học luôn khóa leo núi có phải tốt hơn không?
- Chợt ông nghe tiếng huyên náo bên trái, Đường Tam Tạng vội vàng xách dép chạy sang bên cạnh nghe ngóng....
- Đập vào mắt ông là một tấm biển lớn: Triển lãm khỉ bị núi đè mấy trăm năm không chết. Giá vé. Người lớn: 20 lượng. Trẻ em từ 12 đến 18 tuổi: tính 75%. Dưới 12 tuổi: Tính 50%. Mua mười vé tặng một vé.
- Ký tên: Thổ Địa.
- Phía bên trong, một ông già ngồi rung đùi vuốt râu, Đường Tam Tạng lại gần hỏi: Tôi là người tu hành, có thể free một lần không?
- Không được, thế thì chúng tôi ăn cám à, ông tham thế?
- Đường Tam Tạng toan bỏ đi thì nghe tiếng la choi tai ở đằng sau: Ông có phải Đường Tam Tạng, hòa thượng từ Đại Đường đến Tây Thiên Thỉnh Kinh không?
- Chính là bần tăng.
- Thật không đấy? Thời buổi hàng giả nhiều thế này, ông có gì chứng minh không?
- Đường Tam Tạng tự ái nói: Có giấy chứng nhận do đích thân hoàng thượng ký đây.
- Dứt lời, tờ giấy bay vụt khỏi tay ông, Đường Tam Tạng kêu oai oái: Cướp giật, cướp giật, bà con ơi, cướp giật.
- Thổ địa vỗ vai: Ông anh yên chí đi.
- Tôi đầu trọc làm gì có chí mà yên.
- Thì yên tâm đi, con khỉ đấy nó giở trò giật đồ của khách là chuyện thường ấy mà, tí nữa nó trả ngay.
- Khỉ gì mà láo như con cáo, hừ, tại sao lại bị đè ở đây?
- Nó vốn là Tề Thiên Đại Thánh trên trời, phạm tội đại náo thiên cung nên bị Phật Tổ Như Lai phạt nhốt dưới Ngũ Hành Sơn đã năm trăm năm này.
- Trời ơi, năm trăm năm nay rồi? Đường Tam Tạng kêu lên: chết rồi, thế thì nó bẩn khiếp, nếu để nó cầm thì còn gì là công văn của ta nữa.
- Nói rồi Đường Tam Tạng chạy vụt vào bên trong. Thổ Địa chạy theo la oai oái:
- Ngươi còn chưa mua vé, đứng lại, định xù hả?
- Đường Tam Tạng vào bên trong quả nhiên thấy một con khỉ mình đầy lông lá đang bị đè dưới chân núi. Vừa thấy Đường Tam Tạng, nó kêu lên: Sư phụ, mau cứu đệ tử.
- Ê đừng thấy người sang bắt quàng làm họ nhé, ai sư đồ gì với ngươi.
- Con là Tôn Ngộ Không, năm trăm năm trước Phật Tổ Như Lai đã nói năm trăm năm sau sẽ có một vị hòa thượng từ đông thổ đại đường đến Tây Thiên Thỉnh Kinh đi qua đây, nếu con chịu làm đồ đệ của người thì sẽ giải thoát con khỏi Ngũ Hanh Sơn, cái này ghi rõ trong hợp đồng rồi, sư phụ không xù được đâu.
- Thì ra là thế? Nhưng ta làm sao cứu mi?
- Phật Tổ Như Lai đặt password phá núi là bài niệm kinh của Kim Thiền Tử, sư phụ là hậu thân của Kim Thiền Tử, chỉ cần sư phụ đọc một bài kinh thì con sẽ được giải thoát.
- Đọc xong nhớ trả tiền công cho ta nhé. Đường Tam Tạng làu bàu rồi ngồi xuống tụng kinh.
- Quả nhiên một lúc sau, ngọn núi rung rinh rồi nổ tan tành. Thổ địa chạy vào thấy Tôn Ngộ Không được giải thoát thì giậm chân kêu lên: Thôi thế là toi rồi, ngươi đạp đổ nồi cơm của ta rồi.
- Tôn Ngộ Không tức giận bay vọt tới gõ liên hồi lên đầu Thổ Địa: Dám lấy ta làm vật trưng bày hả?
- Đường Tam Tạng thấy Tôn Ngộ Không thoát được bèn nói: Ê thế còn vụ ta giải thoát cho mi thì sao?
- Tôn Ngộ Không quỳ xuống nói: Yên tâm đi, tôi không xù đâu mà sợ, Sư phụ, đệ tử nguyện đi theo người đến Tây Thiên Thỉnh kinh.
- Thật chứ? Đường Tam Tạng không giấu nổi vẻ thất vọng khi không được trả công. Free thù lao chứ?
- Ok, điều này Phật Tổ nói rõ rồi, thù lao free luôn.
- Thế thì được, chúng ta lên đường.
- Nào ngờ lúc quay lại đã chẳng thấy con ngựa của Đường Tam Tạng đâu. Đường Tam Tạng túm cổ Thổ Địa kêu lên:
- Con ngựa của ta đâu? Mau trả lại đây.
- Ông có mua vé thăm quan đâu, lại còn không mua vé trông ngựa, không đóng phí mà đòi tôi có trách nhiệm phải đền ông chứ?
- Tôn Ngộ Không cười khẩy: Thôi bỏ đi, sư phụ để cho con.
- Nói rồi Tôn Ngộ Không hóa ra một con Dylan mới cáu: Sư phụ chơi con này được chứ?
- Ta không có bằng lái xe.
- Tôn Ngộ Không nghe vậy lại biến ra một con Mercedes: Con này thì sao? Rất hợp với dáng thầy:
- Đã nói không có bằng lái xe mà lị.
- Tôn Ngộ Không bĩu môi: Sư phụ nhà quê khủng khiếp.
- Nói rồi Ngộ Không vọt lên trên cao, chợt thấy một con rồng đang bay lượn thì vội vàng bay tới túm lấy râu nó giáng cho mấy đấm: Có phải mi ăn cắp ngựa của chúng ta không?
- Con rồng kêu lên oai oái: Đại ca tha cho em, tha cho em, em chỉ vì đói quá thôi.
- Thế mi là ai?
- Em vốn là thái tử của Long Vương, cãi nhau với phụ vương nên quyết định bỏ nhà đi Thiên Trúc chơi, nào ngờ giữa đường đánh bạc hết tiền, đói quá làm liều, đành phải chén con ngựa của đại ca thôi.
- Hóa ra là bỏ nhà đi bụi đời. Tôn Ngộ Không cười khẩy: mi ăn ngựa sống mà không sợ H5N1 à?
- Con rồng cười phá lên: Đại ca vừa ở trên Sao Hỏa xuống hay sao mà không biết H5N1 là virus cúm gà chỉ ăn gà mới nhiễm thôi.
- Tôn Ngộ Không quê độ gắt: Tao biết thừa, chỉ thử mày đấy thôi. Giờ ngựa tao mày chén hết rồi, tính bồi thường thế nào?
- Tiền em hết rồi, đại ca xem có đồ gì cứ lột tạm.
- Thôi khỏi, chú mày vừa đánh bạc cháy túi còn qué gì nữa cho tao lột chứ, hay mày biến thành ngựa cho thầy tao cưỡi nhớ.
- Ngựa đực hay ngựa cái hả đại ca?
- Thế mày là đàn ông hay đàn bà? Tôn Ngộ Không quát tướng lên rôi giơ gậy toan bổ xuống.
- Tiểu Bạch Long thấy vậy hoảng hồn vội hóa thành con ngựa trắng nói: Em đùa thôi mà đại ca, cẩn thận nóng quá đứt mạch máu não đấy.
- Thấy Tôn Ngộ Không dẫn Tiểu Bạch Long về, Đường Tam Tạng mừng lắm nói: Thằng thế mà khá, chớp mắt đã tìm được ngựa rồi.
- Rồi ông cúi xuống nói nhỏ: Này có phải con chôm chỉa ở đâu thế?
- Yên tâm đi sư phụ, sư phụ có cưỡi từ giờ đến Tây Thiên cũng chẳng ai bắt sư phụ đâu.
- Nếu người ta bắt thì ngươi phải chịu trách nhiệm đấy nhé.
Nguồn: Sưu tầm